Chương 4: Sinh nhật cô ấy
Các bác sĩ và y tá vội vàng đỡ Trương Uyển Giao lên cáng, đưa thẳng vào phòng cấp cứu. Trái tại cửa phòng cấp cứu đã đóng lại, Uyển Giao cũng đã hôn mê, không còn ý thức về chuyện này.
Cuộc trò chuyện giữa Hoàng Lập Thành và Lý Mạn Trương
Phía ngoài hành lang, Hoàng Lập Thành đang đứng cùng Lý Mạn Trương. Ôm Lý Mạn Trương trong một lát, Hoàng Lập Thành giải phóng tay ra khi cô ta nhào đến ôm. Anh nói rằng nếu không còn chuyện gì, anh sẽ đi về.
Lý Mạn Trương níu lấy tay Hoàng Lập Thành và hỏi tại sao anh lại lạnh nhạt với cô. Anh trả lời rằng anh giúp cô giải quyết các vấn đề phiền phức là vì anh tôn trọng quan hệ giữa hai người và cô là bác sĩ riêng của ông nội anh. Anh đưa tay lên, trên ngón áp út của anh là một chiếc nhẫn bằng bạch kim khiến Lý Mạn Trương tỏ ra đau lòng. Cô cắn chặt môi và cảm thấy không thể chấp nhận.
Lý Mạn Trương cúi đầu và sau một lúc mới lên tiếng, nhẹ nhàng nói rằng cô biết cảm ơn anh vì đã giúp đỡ cha mình. Cô thừa nhận là do bản thân không giúp được gì cho anh vì hoàn cảnh gia đình cô không tốt. Cô cho rằng cô ấy thực sự hợp với anh, nhưng cô cũng luôn cố gắng để được người nhà anh yêu thích. Lần này, cô trở về cũng vì…
Hoàng Lập Thành ngắt lời cô ta và nói rằng quá khứ nên để qua đi vì điều đó tốt cho cả hai. Anh hiện lộ ra sự không vui khi nghĩ về quá khứ. Anh không kiên nhẫn nói chuyện với Lý Mạn Trương và đưa ra thẻ ngân hàng, yêu cầu cô ta sử dụng số tiền này để tìm người chuộc bố cô. Nếu không đủ, cô có thể tìm trợ lí Lưu, anh ấy sẽ giúp cô. Anh nói rằng anh phải đi và cô ta cần thời gian để quen lại.
Sinh nhật bất ngờ
Trên đường trở về công ty, điện thoại của Hoàng Lập Thành bật tiếng thông báo nhắc nhở. Anh nhìn vào và phát hiện hôm nay là sinh nhật của Trương Uyển Giao. Anh gọi cho trợ lý Lưu và nói rằng tại sao cậu không báo cho anh biết. Trợ lý Lưu phản hồi rằng anh đã hỏi nhưng anh không đến công ty, và phó tổng giám đốc Lâm nói rằng anh không khỏe nên gọi Lưu đến thành phố Đại Lan kí hợp đồng. Trợ lý Lưu lẻn vì anh đã trách cậu ấy nhầm.
Hoàng Lập Thành nhận thấy là do mình quá bận và không để ý. Anh nhìn nhận lỗi và bảo tài xế đến tiệm bánh kem. Anh lấy bánh kem đã đặt và sau đó ghé cửa hàng trang sức để chọn một bộ trang sức mới và độc đáo. Anh đem bánh kem và quà đến, và dì Bảy đi lên đỡ.