Người viết những câu chuyện tình yêu

Tôi sinh ra trong một gia đình nông dân công giáo ở xã Nghi Diên, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ An – xứ cam Xã Đoài. Khi tôi chào đời, những trái cam vàng lựng màu mật ong giàu truyền thống tốt đẹp của Xứ Nghệ đã có rồi. Tôi lớn lên trong tiếng chuông ngân nga giữa vùng quê thanh bình và không biết từ bao giờ tình yêu quê hương đã vào tận tâm hồn tôi.

Ngày nhỏ, tôi đã phải đối mặt với khuyết tật. Trái cam đỏ rực trở thành đại diện cho cái nhìn của người khác về tôi. Nhưng trong nhà, tổ ấm luôn tràn đầy tiếng cười và yêu thương. Tôi không cảm thấy mình khác biệt hay bất thường, mà ngược lại, tôi luôn ham tham gia vào mọi hoạt động và đùa nghịch vui vẻ cùng bạn bè. Tôi không sợ, không biết lo lắng, chỉ muốn sống mạnh khỏe để không gây khó khăn cho cha mẹ. Tình yêu quê hương và sự yêu thương từ gia đình đã giúp tôi trưởng thành một cách tự nhiên.

Làng quê xứ Nghệ của tôi đã thay đổi nhiều. Những con đường nhựa, ô tô và cuộc sống đô thị ngày càng hiện đại. Nhưng trong tâm hồn tôi, tôi vẫn nhớ mùi cỏ dại hoang trên con đường bùn đất, hương phân trâu bò và những lời chúc tốt đẹp từ hàng xóm thân ái. Những kỷ niệm về trâu phượn, cưỡi lưng trâu và những trò nghịch ngợm vẫn còn trong tôi. Xứ Nghệ và tình yêu quê hương của tôi luôn sống mãi trong trái tim và trí tuệ.

Gia đình tôi là nguồn động lực vươn lên của tôi. Ba mẹ tôi luôn khuyến khích và tin tưởng vào khả năng của con cái. Ba tôi, một người lái xe cho các đức Cha và làm cộng tác viên cho báo chụp ảnh. Mẹ tôi lại quan tâm tới sự an lành, hạnh phúc của con cái. Qua cha mẹ, tôi nhận thấy tình yêu và ý nghĩa của việc chăm sóc và yêu thương gia đình. Họ là tấm gương sáng của cuộc đời tôi.

Tôi tin rằng mỗi người sinh ra trên đời đều có mục đích và sứ mệnh riêng. Đôi khi, cuộc sống đặt ra những thử thách để chúng ta vượt qua và trở nên mạnh mẽ hơn. Tôi cũng đã trải qua những nghịch cảnh trong cuộc sống, nhưng tôi luôn ham sống và không bỏ cuộc. Tôi đã nhìn thấy giá trị của bản thân và học cách yêu mình, vì chỉ khi yêu mình, người khác mới yêu mình. Tôi hiểu rằng mỗi người đều có giá trị riêng, và việc phát huy giá trị đó là điều quan trọng để không bị xa lánh hay coi thường.

Con đường lập nghiệp của tôi đã đi qua nhiều giai đoạn và thử thách. Tôi đã mở quán internet, làm việc ở Sài Gòn và sau đó định cư ở Hà Nội. Tôi đã trải qua nhiều công việc và mất nhiều lần thất bại, nhưng điều duy nhất không thể bỏ qua là sự học hỏi. Tôi từng bỏ học, nhưng sau đó quay lại và trở thành một học sinh xuất sắc. Tôi hiểu rằng không có rào cản là không vượt qua được. Tôi đã tạo ra việc làm cho nhiều người khuyết tật và luôn chia sẻ sự thành công và thất bại cùng đồng đội.

Cuộc đời tôi còn gặp gỡ rất nhiều người khác nhau, và một trong số đó là Neil Bowden Laurence – một kỹ sư công nghệ thông tin người Úc. Chúng tôi gặp nhau qua mạng xã hội và từ đó tình yêu đã nảy nở. Neil không bị ràng buộc bởi bất kỳ định kiến nào và đã từ bỏ tất cả để ở lại Việt Nam cùng tôi. Tình yêu thật sự không cần giải thích, chỉ cần hiểu và chia sẻ với nhau.

Cuộc sống của tôi không chỉ là việc thành công trong sự nghiệp, mà còn là giúp đỡ người khác. Tôi đã tạo công việc cho nhiều người khuyết tật và mong muốn thay đổi cuộc sống của họ. Tôi luôn tin rằng Chúa đã ban cho tôi những bài học và cơ hội để làm việc có ý nghĩa trong cuộc sống.

Những câu chuyện tình yêu của tôi vẫn còn tiếp diễn. Tôi viết tiếp những trang mới, giữ ngọn lửa trong tình yêu và sẻ chia niềm vui đến cho người khác. Cuộc sống không chỉ là danh hiệu hay danh vọng, mà là sự trân trọng và yêu thương người khác. Chỉ khi ta chia sẻ và đồng hành cùng nhau, lửa yêu thương mới bền vững.