Cách nhớ về kiếp trước theo góc nhìn của đạo Phật

Bài viết dưới đây sẽ giúp bạn hiểu rõ về vấn đề có kiếp sau không và cách để nhớ về kiếp trước dựa trên những lời giảng của Thầy Thích Trúc Thái Minh.

Chúng ta luân hồi nhiều kiếp, mỗi người cũng có một nghiệp riêng.

Chúng ta luân hồi nhiều kiếp, mỗi người cũng có một nghiệp riêng.

Con người có kiếp sau không?

Theo đạo Phật, chúng ta không chỉ có một kiếp sống này, mà có rất nhiều kiếp sống khác nhau. Khi chết, chúng ta tiếp tục nhiều kiếp sống sau này. Nhiều trường hợp không thể lý giải khoa học cho việc tin có kiếp trước, kiếp sau.

Ví dụ, một câu chuyện từ mấy năm trước khiến dư luận xôn xao về một cậu bé “chuyển kiếp” đòi về nhà, xác nhận mình là đứa trẻ đã chết cách đây hơn 10 năm…

Cậu bé Tiến của anh Tân và chị Thuận, cả hai đều là cán bộ. Sau khi sinh con trai và đặt tên là Quyết Tiến, cậu bé đã bị chết đuối khi mới 5 tuổi.

Khoảng 10 năm sau…

Ở xóm Cọi, chị Bùi Thị Dự sinh được một cậu bé và đặt tên là Bình. Khi đủ 3 tuổi, cậu bé Bình nhận mình là Tiến và biết chính xác số nhà 25, nơi anh chị Tân Thuận sống.

Câu chuyện này lan đến tai gia đình anh Tân, chị Thuận. Hy vọng lớn, họ tìm đến chị Dự và nhận ra Bình là con đã mất của họ. Bình nhớ rất chính xác con đường về nhà cũng như các vị trí và đồ đạc của mình từ cách đây nhiều năm. Cậu bé còn nhớ đến những món đồ chơi cũ trùng khớp hoàn toàn với trí nhớ của anh Tân.

Còn nhiều chi tiết ly kỳ khác trong câu chuyện này. Khi theo dõi hành động và cử chỉ của Bình, mọi người không thể phủ nhận rằng đây chính là Quyết Tiến, cậu con trai đã mất.

Đây chỉ là một trong nhiều câu chuyện có thật để chứng minh có kiếp trước, kiếp sau. Theo đạo Phật, con người không chết là hết, mà tiếp tục sống trong các kiếp sau.

Vì sao không nhớ được kiếp trước? Cách nhớ về kiếp trước?

Chúng ta không thể nhớ được kiếp trước vì trí nhớ kém. Thậm chí trong kiếp này, chúng ta cũng không nhớ rõ những thời gian trong bụng mẹ hay những bước đi khi còn nhỏ. Vậy nên, không thể nhớ được kiếp trước.

Để nhớ kiếp trước, chúng ta cần rèn luyện và tu dưỡng. Chỉ khi chứng đắc thần thông và có khả năng biết tất cả những việc thiện, ác đã tạo ra trong các kiếp trước, chúng ta mới có thể nhớ ngay kiếp trước của mình.

Trong đạo Phật, chúng ta bắt đầu từ việc tỉnh thức và sau đó tỉnh giác.

  • Tỉnh thức: Nhận thức rõ biết hành động của mình. Ví dụ, khi nấu cơm và nghe nhạc cùng lúc, chúng ta không nhớ chi tiết hành động của mình. Nhưng khi trú tâm hoàn toàn, chúng ta sẽ nhớ được hành động đó.

  • Tỉnh giác: Cao hơn tỉnh thức, biết thiện và biết ác. Chúng ta loại bỏ tư duy ác và ghi nhớ những việc thiện.

Trong quá trình tu tập, chúng ta ngồi thiền và kiểm lại tâm mình để nhớ lại những tâm đó (thiện và ác). Chỉ khi có tỉnh thức và tỉnh giác, chúng ta mới có thể loại bỏ tâm vô thức và trí tuệ mới sáng ra.

Làm sao để trở thành người thân trong kiếp sau?

Theo giáo lý Phật giáo, mọi sự vật không có gì ngoài nhân duyên. Để có duyên gặp lại nhau, chúng ta cần tạo nghiệp cơ bản giống nhau.

Theo Đức Phật, ít nhất để có cơ hội gặp lại nhau trong kiếp sau, chúng ta cần cùng nhau tu tập: Tín, giới, thí và tuệ. Điều này có nghĩa rằng, chúng ta cần làm 4 điều cơ bản sau đây:

  1. Tín: Cùng chung một đức tin, hướng đến Đức Phật và tu theo đạo Phật.

  2. Giới: Cùng giữ và thực hành 5 giới của người Phật tử tại gia. Nếu chỉ một trong hai người giữ giới, thì đã có sự khác biệt. Ví dụ, một người giữ giới và kiếp sau có thể trở thành gia chủ, trong khi người còn lại không giữ giới sẽ làm con bò.

  3. Thí: Cùng tu tập, bố thí để tạo phước giống nhau.

  4. Tuệ: Cùng tu tập, rèn luyện trí tuệ để kiếp sau có trí tuệ như nhau.

Ngoài ra, còn những nhân duyên khác như cùng làm việc có tâm nguyện giống nhau, có tâm thương yêu lẫn nhau. Ái nhau và oán thù cũng là cơ hội để gặp lại nhau trong các kiếp.

Do đó, Đức Phật dạy rằng nếu muốn gặp nhau trong một thiện duyên tốt, chúng ta cần tu tập giới, tín, tuệ và Pháp. Càng nhiều thiện duyên đồng nhau, càng có cơ hội gặp lại nhau trong kiếp sau.

Chúng ta luân hồi nhiều kiếp, mỗi người cũng có một nghiệp riêng. Nếu không biết cách tu tập, dù có gặp lại nhau, cũng chỉ là gặp lại nhau một cách trớ trêu.

Ví dụ, nuôi một con chó/mèo. Nếu chúng ta khởi tâm ái chúng và khóc lóc khi chúng mất, có thể chúng sẽ trở thành con của chúng ta kiếp sau.

Vì vậy, theo tinh thần đạo Phật, chúng ta không nên có tâm niệm ái luyến lẫn nhau. Khi chuyển kiếp, chúng ta không nhận ra nhau, không biết người này là gì của mình.

Thay vào đó, chúng ta nên buông tâm niệm muốn gặp lại nhau. Nguyện cầu rằng, “Đời nào ta sinh ra cũng là người tốt, sống tốt với mọi người,” và quả tốt sẽ đến một cách đột ngột.