Gái Có Công, Chồng Không Phụ – Một Triết Lý Cay Đắng?

Liệu triết lý “gái có công, chồng không phụ” có phải mãi mãi là một triết lý đắng cay? Trong những ngày gần đây, chúng ta đã nghe câu chuyện của một cặp đôi thành đạt và nổi tiếng, nhưng cuối cùng lại kết thúc trong nuối tiếc và cay đắng. Tất nhiên, hôn nhân là một câu chuyện của hai người và chỉ hai người trong cuộc mới biết đầy đủ góc khuất và lý do khiến câu chuyện tình yêu ấy lấy đi biết bao nước mắt và giấy mực của báo chí.

Khi Gái Có Công…

Phải, không có gì đau khổ hơn. Từ việc chúng ta dành trọn thanh xuân bên chồng đồng cam cộng khổ, đến khi người đó thành công, lại có người thứ ba xuất hiện trong cuộc hôn nhân hạnh phúc này. Hóa ra những gì chúng ta đóng góp trong những năm tháng đẹp nhất cuộc đời lại trở nên vô nghĩa. Gái có công mà chồng vẫn phụ ta?

Chị em ạ, đừng nghĩ như vậy! Những đóng góp của chúng ta cho gia đình và sự ủng hộ cho người đàn ông của chúng ta là trách nhiệm và tình yêu. Chúng ta nhận được những trải nghiệm thành tựu, trải nghiệm vượt qua những khó khăn mà không phải ai cũng có cơ hội trải qua.

Nếu con đường hôn nhân mãi mãi suôn sẻ, thì không có gì phải bàn cãi, nó quá tuyệt vời. Tuy nhiên, nếu một trong hai hoặc cả hai không thể vượt qua khó khăn trong cuộc sống, hãy mạnh mẽ buông tay. Đó là sự lựa chọn của chúng ta, chọn yêu thương bản thân mình thay vì yêu người khác.

… Hãy Ghi Nhận Chính Mình

Vì vậy, đừng buồn, đừng tự trách mình. Điều đó sẽ không khiến chúng ta hạnh phúc và yên bình, đúng không những người phụ nữ tài hoa?

Từ câu chuyện “gái có công, chồng không phụ” chúng ta đã sai ở đâu? Chúng ta không làm sai bất cứ điều gì cả. Phương Tây có một câu ngạn ngữ nói rằng: “Kết thúc cay đắng mà ta nhận hôm nay không phải do ta ngu ngốc, ta không đủ tốt, mà do chúng ta đã tốt với những người không xứng đáng.”

Chị em có thể khóc lóc, gào thét hay nguyền rủa, nhưng đừng bao giờ tự đánh mất lòng tự tôn. Vì chúng ta quá quý giá. Đừng tự mình thấp kém, níu kéo người không xứng đáng. Đừng nhặt nhạnh một món đồ rách nát đáng bỏ đi.

Hãy khóc đi, buồn đi, đau đi và sau đó hãy mạnh mẽ bước tiếp. Chúng ta không chỉ sống tốt mà còn phải sống thật tốt để người đàn ông ấy nhận thức được rằng, họ đã mất một viên ngọc quý. Những ngày tháng cùng người ấy đã lùi vào quá khứ. Con đường phía trước sẽ rực rỡ ánh sáng tự do, trưởng thành và vững chãi.

Chúng ta luôn là người lựa chọn, chứ không phải trở thành sự lựa chọn của ai đó. Chúng ta chọn hạnh phúc và chia sẻ nó với người xứng đáng. Chúng ta là “gái có công” hay không, chỉ cần chúng ta tự nhận ra là đủ. Đơn giản như vậy thôi!