Thư Viện Huệ Quang

Quỉ Cốc Tử đã đặt ra hàng ngàn cách khác nhau, mỗi cách đề cập đến một khía cạnh đặc biệt của cuộc sống con người, mỗi trường hợp độc nhất, mỗi người khác nhau.

Y cần kỵ ngưu

Ví dụ như cách “y cần kỵ ngưu” (mặc áo gấm cưỡi trâu) chỉ ám chỉ công danh giàu có, người cao sang kiêu hãnh, mọi thứ đều giả dối. Chỉ có khi mặc áo gấm và cưỡi ngựa mới đủ sang trọng, tại sao lại cưỡi trâu?

Hàn thuyên tại liễu

Hoặc cách “Hàn thuyên tại liễu” (con ve sầu trời rét đậu trên cành liễu) chỉ sự khốn khổ, bất hạnh không có nơi để dựa dẫm. Khi ve sầu đậu trên cây liễu, thì đó chính là khi cuộc sống của nó đã gần kết thúc, nhưng lại không tìm được nơi ẩn náu tránh gió mưa.

Vân đầu vọng nguyệt

“Còn “Vân đầu vọng nguyệt” (đứng dưới mây chờ mặt trăng) chỉ một tương lai tăm tối trước mắt, nhưng vẫn đầy hy vọng.

Tướng mệnh học là một lĩnh vực nghiên cứu sâu sắc về cuộc sống con người. Nó cho chúng ta những hình ảnh rõ ràng về cái vạn trạng khổng lồ của cuộc sống, mỗi hình ảnh tượng trưng cho một cách sống hay một số cách sống khác nhau.

Tìm hiểu về tướng mệnh học, tri mệnh không phải là từ bỏ cuộc sống, chấp nhận sự bất biến và chịu đựng mọi điều. Nhưng ngược lại, nó giúp chúng ta biết khi nào nên làm, khi nào nên dừng lại, khi nào cần thay đổi và thích nghi, khi nào nên yên lặng và thuận theo số phận. Không bao giờ chảy theo dòng chảy như một đám thiêu thân cháy rụi.

Tri mệnh giúp chúng ta tạo lập thái độ thong dong đối với cuộc sống, và đối mặt với mọi biến động.

“Dục ngộ biến nhi vô sương hoành
Tu hướng thường thời niệm niệm thủ đắc định
Dục lâm tử nhi vô tham luyến
Tu hướng sinh thời sự sự khán đắc sinh”.

Nếu muốn khi gặp khó khăn không bị hoảng loạn, thì trong thời gian bình thường, tâm trí phải yên lặng và kiên định. Nếu muốn thoát khỏi sự tham luyến khi chết, thì trong lúc sống, chúng ta phải coi thường mọi sự.

Tri mệnh giúp chúng ta coi thường mọi sự, nhìn thấy sự vinh nhục và tử sinh cùng một nguồn gốc. Vậy lo gì sống chết, sợ gì biến động.

Tri mệnh chính là một triết lý cao cả về cuộc sống con người. Nó cũng là một phương pháp đấu tranh giữa lý thuyết và thực tế.