Quẻ bói 卜卦 Bo guà – Thôi Tử Cách 崔子格
Gió thổi cát bay, bướm lưu luyến hoa tạo thành giai thoại từ ngàn xưa
Như bóng trăng trong nước, tình cảm si mê tựa hoa trong kính
Bóng rào trúc, tì bà, cầu vòm hằn dưới ánh trăng
Ai đang đàn hát nhớ nhung nỗi bận lòng phương xa
Mùa hạ năm ấy, chàng mang hành lí rời đi xa
Trên đoạn đường xưa, ta trong long còn muốn nói nhưng lệ đã rơi
Đến miếu xin quẻ, ta khóc thề thanh mai chờ trúc mã
Cầu xin Bồ tát phù hộ đôi ta
Suy đoán không ngừng, đoán, đoán, lại rút một quẻ
Lành dữ họa phúc hay lo lắng sợ hãi
Tình yêu đối với chàng càng khiến ta trông ngóng về phía chân trời
Tạo hóa trêu ngươi, duyên phận đành đứt gánh giữa đường
Gió thổi cát bay, bướm lưu luyến hoa tạo thành giai thoại từ ngàn xưa
Như bóng trăng trong nước, tình cảm si mê tựa hoa trong kính
Bóng rào trúc, tì bà, cầu vòm hằn dưới ánh trăng
Ai đang đàn hát nhớ nhung nỗi bận lòng phương xa
Mùa hạ năm ấy, chàng mang hành lí rời đi xa
Trên đoạn đường xưa, ta trong long còn muốn nói nhưng lệ đã rơi
Hoa màu thu hoạch một mùa rồi lại một mùa
Còn chuyện chúng ta khi nào mới có thể đâm chồi nảy lộc
Suy đoán không ngừng, đoán, đoán, lại rút một quẻ
Lành dữ họa phúc hay lo lắng sợ hãi
Tình yêu đối với chàng càng khiến ta trông ngóng về phía chân trời
Tạo hóa trêu ngươi, duyên phận đành đứt gánh giữa đường
Đoán, đoán, đoán, lại rút một quẻ nữa
Vẫn là quẻ bói trước nhưng sao không buông được
Tình yêu đối với chàng đã qua mấy mùa đông hạ
Ngày đêm nhớ nhung, khẩn cầu đừng bất chắc